Cụ Ông 90 Tuổi Nuôi,Đưa Cháu Gái Mồ Côi Đi Thi


Bóng đứa cháu gái nhỏ bé đã khuất xa vào rặng cây phi lao trong khuôn viên Trường đại học Đà Lạt, đôi mắt nhòe của cụ Nguyễn Văn Viên, năm nay đã gần 90 tuổi vẫn đau đáu trông theo qua song cửa sắt cổng trường.

 Cụ Viên đau đáu trông theo bóng cháu
Trong lúc hàng trăm con mắt đang hướng về phía ông cụ để theo dõi hành động âu yếm trên, trong khuôn viên nhà trường, đứa cháu gái Nguyễn Thị Ái Vân (18 tuổi) quay lại vẫy tay tạm biệt ông để bước vào phòng thi. Cụ Viên kêu lớn: “Cháu ơi, làm bài tốt nghe, ông chờ!...”. Đáp lại lời ông, cô cháu gái từ phía xa lại tiếp tục vẫy tay tạm biệt khiến hàng trăm người chứng kiến phải xao lòng cảm động.
Tâm sự với chúng tôi, cụ Viên cho biết, cả tối qua cụ chỉ chợp mắt được ít phút vì hồi hộp, lo lắng cho đứa cháu gái duy nhất của mình trước ngày thi như chính cụ đang chuẩn bị bước vào kỳ thi đại học vậy. Bên này phòng ngủ, cụ trằn trọc suốt đêm, bên kia phòng học của Vân, ánh đèn điện đã 2h mà vẫn sáng.  Đúng 5 giờ, hai ông cháu chở nhau đến Trường Đại học Đà Lạt, cách nhà khoảng 7km.
Ngay từ khi mới chào đời, Nguyễn Thị Ái Vân đã phải sống trong cảnh thiếu tình thương của mẹ, vắng hơi ấm của cha. Sinh thiếu tháng, tưởng sự thiệt thòi của Vân sẽ được tình thương của cha mẹ bù đắp, nhưng không ngờ chỉ được ít ngày sau khi chào đời, người cha bị bạo bệnh đột ngột ra đi. Vài tháng sau, trong một cơn đau tim người mẹ cũng vội vã ra đi, để lại Vân với ông bà nội tuổi già, sức yếu.

Cụ Viên đang kể lại câu chuyện nuôi cháu cảm động cho phóng viên
Cụ Viên kể, ngày mẹ Vân mất, đứa bé sinh thiếu tháng cứ gầy teo tóp, ốm yếu, ông nghĩ nếu giữ cháu thì cháu sẽ chết vì không có sữa nên đành dứt ruột đem cho một gia đình không có con trong vùng nhưng họ không dám nhận do sợ không nuôi được.
Sau nhiều lần đem cháu đi cho hòng kiếm miếng sữa cho cháu được tồn tại trên cõi đời nhưng không ai nhận, cụ Viên đem cháu về nhà nuôi nhưng không hi vọng đứa cháu sơ sinh bất hạnh có thể sống sót.
Không có tiền mua sữa, hàng ngày cụ hoà nước cơm với đường hoặc muối cho cháu ăn. Chính cụ cũng không ngờ Vân lại có sức sống mãnh liệt đến vậy.
Hôm nay, cháu gái bé bỏng ngày nào tưởng không thể qua khỏi cái chết đã khôn lớn, bước vào kỳ thi đại học.
Cháu gái đã vào phòng thi, nhưng đôi mắt của ông cụ đã gần đất, xa trời vẫn đau đáu trông theo… 

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Không có nhận xét nào:





☺ Các bạn có thể viết lời bình của mình cho bài viết, và tuân thủ một số quy tắc sau:
» Các bài comment phải nghiêm túc, không dung tục, không spam.
» Nội dung phải liên quan tới chủ đề bài viết.
» Có thể sử dụng thẻ trích dẫn [quote], cấu trúc thẻ như bên dưới :

[quote=AUTHOR name=fdquote]NỘI DUNG[/quote]

» Có thể sử dụng các thẻ ,,.


BlOG 123DALAT.BLOGSPOT.COM chính thức đóng comment của khách ẩn danh.

BlOG Quốc Hùng.

Lên Đầu Trang